THỜI TIẾT - THÔNG TIN CẦN BIẾT

--Tiên Đoán Tình Yêu--

Thống Kê

--Số Lượng Truy Cập--

Hiển thị các bài đăng có nhãn Guong doanh nhan. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Guong doanh nhan. Hiển thị tất cả bài đăng

“Mỗi phút giây đều phải có kế hoạch”

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2011


Học vượt cấp phổ thông, tốt nghiệp Đại học hạng ưu, được bố trí công tác giảng dạy ở trường nghiệp vụ ngân hàng, rồi làm quản đốc cho một công ty đang ăn nên làm ra… bấy nhiêu đó chưa đủ thỏa “chí kinh doanh”. Dám từ bỏ những cơ hội “béo bở” để khẳng định mình, ông Nguyễn Đặng Hiến - TGĐ Công ty Tân Quang Minh là một con người như thế.
Tìm lối đi riêng
Xuất thân từ vùng quê nghèo Quảng Trị, gió Lào, cát trắng... lớn lên trong khói lửa chiến tranh, như bao đứa trẻ đồng trang lứa, cậu bé Hiến ngày ngày ra đồng cắt lúa, chăn trâu, mò cua, bắt ốc.
Chứng kiến nỗi khổ cực trăm bề của cha mẹ và dân làng, Hiến luôn khát khao được thoát khỏi cảnh “con trâu đi trước, cái cày theo sau”. Học hết lớp đệ tứ (lớp 9), cậu học trò giỏi trường làng chân ướt chân ráo khăn gói đến “Sài Gòn hoa lệ”.
Nhờ có thành tích học tập xuất sắc, Hiến được bỏ qua lớp đệ tam để học lên đệ nhị (lớp 11). Ngay từ những ngày đầu, chàng trai đất Quảng đã làm bạn bè, thầy cô hết sức ngạc nhiên khi liên tục dẫn đầu lớp về điểm số.
Bí quyết thành công:
- Có mục tiêu lâu dài.
- Có kế hoạch: Mỗi một phút giây của cuộc sống phải có kế hoạch.
- Có quyết tâm lớn, dám đối đầu với thử thách, khó khăn.
- Phải có đạo đức, có tâm với nghề, với đồng nghiệp.
Với thành tích đáng nể đó, Hiến “thong dong” bước vào Đại học Kinh tế TPHCM. Từ ấy, Hiến đã có ý “ra biển lớn” để tự thân lập nghiệp. Không nghề nào mà anh không “xía” vào. Từ đấu thầu giữ xe đến kinh doanh chữ nghĩa… Nhờ tài viết tốc ký giỏi, ngòi bút của anh “nuốt” từng lời giảng của giáo sư, để in ra bán cho bạn bè cùng lớp hay các khóa sau làm tài liệu tham khảo.
Nhờ cái sự “khôn lỏi” đó mà anh đủ chi phí trang trải, mua được xe máy… ngay khi còn ngồi trên ghế giảng đường.
Năm 1978 ra trường, với tấm bằng cử nhân kinh tế hạng ưu, anh được bố trí làm công tác giảng dạy ở trường Nghiệp vụ ngân hàng. Được một thời gian, cái “máu” kinh doanh thôi thúc anh rời nhiệm sở, trong khi ai cũng khát khao được vào biên chế. Anh tâm sự: “Tôi cũng thấy táo bạo lắm. Nhưng tôi chắc chắn tìm được hướng đi cho riêng mình”.
Rời bục giảng, anh vào làm cho một nhà máy sản xuất nước giải khát. Từ ngày “bén duyên” với công việc hợp sở trường, Hiến đưa công ty thoát khỏi tình trạng èo uột, hoạt động ngày càng đạt hiệu quả cao.
Ông Trưởng phòng dịch vụ này đã đẩy sản lượng lên gấp 50 lần chỉ sau 3 tháng. Anh còn dùng uy tín và quan hệ của mình để đẩy mạnh doanh thu. Thế nhưng, thương trường là chiến trường. Quy luật cạnh tranh không chỉ ở chỗ hàng hóa bán ra mà còn “chiến tranh” trong nội bộ. Một lần nữa anh lại khăn gói ra đi với hai bàn tay trắng.
Cay đắng, anh quyết định sản xuất mặt hàng nước uống trái cây như một minh chứng, một sự khẳng định…
Bước ngoặt trong đời
Năm 1992, Công ty TNHH Tân Quang Minh ra đời. Một cơ sở sản xuất nhỏ với 26 công nhân, thiết bị giản đơn. 15 năm qua, anh đã nỗ lực không mệt mỏi để nắm bắt công nghệ mới, bổ sung dây chuyền, thiết bị sản xuất… Giờ đây, một nhà máy hiện đại, có đủ quy trình, tiêu chuẩn cho những sản phẩm của Bidrico tự tin vươn lên trong thời hội nhập.
Đi qua biết bao thăng trầm của cuộc sống, được hàng trăm người thầy dạy dỗ, nhưng phong thái, suy nghĩ, cách làm của người thầy họ Đỗ ở trường làng Quảng Đức ngày xưa đã đặt dấu ấn vào cuộc đời anh. Cho dù công việc rất nhiều, cường độ làm việc cao nhưng không bao giờ anh tỏ ra tất bật.
Với anh: “Trong mỗi giây phút của cuộc sống đều phải có kế hoạch”, đó là bí quyết giúp anh thành công như ngày hôm nay.
Với phương châm “Lấy sự thỏa mãn của người tiêu dùng làm thước đo sản phẩm”, các sản phẩm nước ngọt Bidrico, sữa chua tiệt trùng Yobi, nước ép trái cây Anuta, nước tăng lực Red Tiger, nước yến Ngân nhĩ, trà bí đao… của công ty đã đạt được những thành tích không khiêm tốn chút nào: Hàng Việt Nam chất lượng cao trong nhiều năm liền, Huy chương vàng Thực phẩm chất lượng an toàn, Cúp vàng Giải thưởng Sao vàng Đất Việt… Đặc biệt trong năm qua, Tân Quang Minh được công nhận chứng chỉ: ISO 9001:2000, HACCP, GMP.
Anh cởi mở tâm sự: “Chúng ta phải biết định hướng. Học. Phải học cho giỏi. Vào đời. Phải vượt nghèo. Cha mẹ cho mình học để thoát khỏi con trâu cái cày, thì mình phải biết giải phóng cuộc đời mình như thế nào. Với ý nghĩ đó, tôi hun đúc mãi, coi như sợi chỉ đỏ xuyên suốt. Chúng ta không nên làm giàu bằng mọi giá, bất chấp đạo lý, mà bằng năng lực, óc tổ chức, nghệ thuật quản lý…”.
Nhà máy của anh hiện có hơn 400 công nhân. Mọi người ở đây đều gọi “sếp” bằng chú – mộc mạc, gần gũi. Bởi lẽ, xuất thân từ ấu thơ lam lũ, lớn lên nhờ củ sắn củ khoai… mà anh luôn đồng cảm với anh em công nhân. Anh quan niệm không có công nhân thì không thể có sự tồn tại của công ty. Niềm tin vào con người, vào đối tác kinh doanh chính là điểm nhấn trong chiến lược phát triển của Tân Quang Minh.
Đến nhà máy trong những ngày này, có hơn trăm sinh viên các trường Marketing, Đại học Ngoại thương, Cao đẳng Công nghệ thực phẩm… thực tập. Dù bận nhiều việc nhưng anh vẫn trực tiếp đọc đề cương, nói chuyện khởi nghiệp với sinh viên.
Anh luôn khuyên các bạn trẻ muốn bước vào kinh doanh phải có định hướng đúng. Phải trả lời được các câu hỏi: Doanh nghiệp lập ra nhằm mục đích gì? Phải làm như thế nào? Đồng thời phải tính toán đến phương án hoạt động, nguồn nhân lực, nguồn nguyên liệu, nguồn tiêu thụ… Phải mạnh dạn, không ngừng học hỏi, bắt nhịp nhanh những vấn đề thực tế…
Anh chia sẻ kinh nghiệm vượt qua khó khăn: “Trong cuộc sống, thành công - thất bại cách nhau không xa lắm, chỉ cần một sai lầm là thất bại ngay. Tôi may mắn đã đi những bước rất vững vàng, không chạy, không nhảy để xây dựng được sự nghiệp như hôm nay.
Bước đi đó sở dĩ không gặp thất bại ê chề vì có định hướng đúng, chuẩn bị những hỗ trợ phù hợp. Phải biết cân nhắc, không quá lớn để phung phí, không quá nhỏ để bị động. Theo phong cách Á Đông thì “liệu cơm gắp mắm”. Phải biết “mạnh dùng sức, yếu dùng thế”. Trong kinh doanh, nếu cậy sức, có ngày bị quật ngã như chơi”.
( Theo Dân trí )
-->Đọc thêm...
Đọc Thêm | nhận xét

Chàng trai 8X với những bước nhảy từ tay trắng


Sinh ra trong một gia đình lao động nghèo, 16 tuổi, Nguyễn Tuấn Việt đã biết "chí thú làm ăn", một mình đạp xe "vùng vẫy" khắp các cửa hàng bán đồ lưu niệm ở Hà Nội để chào hàng, bỏ mối những sản phẩm "tự chế" từ gỗ vụn. Để rồi sau đó, Công ty VIETgo của anh ra đời  và vang danh khi những sản phẩm của VIETgo được giới thiệu trên 500 website mua bán của thế giới và được Tổ chức Doanh nghiệp châu Á - Thái Bình Dương công nhận là công ty uy tín, được trang web alibaba.com bình chọn là doanh nghiệp có nhiều giao dịch xuất khẩu nhất trên toàn thế giới.
"Máu lửa" kinh doanh từ khi còn là cậu học trò
Những trò đùa nghịch ngợm của tuổi thơ từ những miếng gỗ vụn đã được Việt "nung nấu" thành ý tưởng để cho "ra lò" những sản phẩm vòng đeo tay, vòng cổ... dành cho tuổi teen rất hot khi còn là cậu học sinh lớp 11.  Nhớ lại những ngày đầu "chinh chiến" ấy, anh chàng bảo: "Lúc đó vất vả lắm, vừa đi học về ăn vội miếng cơm rồi lao vào làm việc, đến chiều lại đạp xe đi giao hàng, tối mịt mới về mệt nhoài cũng phải học bài. Khổ nhưng ham lắm vì sản phẩm mình làm ra không kịp để bán".
Công việc làm ăn "thuận buồm xuôi gió" đã giúp anh chàng có được một số vốn "lận lưng", thế là Việt "tậu" cho mình một xưởng sản xuất nhỏ với 10 nhân công khi đang là một học sinh lớp 12. "Bị "nốc ao" khi trượt đại học năm đầu tiên, năm thứ hai, Việt đỗ vào khoa Kiến trúc của trường Đại học Xây dựng Hà Nội. Nhưng học đến năm thứ 4 thì anh chàng quyết định chọn cho mình một con đường riêng: "Sau một thời gian nghiên cứu về kinh tế bằng những quyển sách của người giàu, mình đã quyết định không làm kiến trúc sư nữa mà theo nghiệp kinh doanh". Hỏi sao Việt liều thế, bỏ học không thấy tiếc sao,  anh chàng có vẻ dứt khoát: "Mỗi người đều có một con đường riêng để đi, mình đã chọn thì không tiếc và bằng chứng là mình đã làm tốt đấy chứ".    
Những "bước nhảy" của một thương hiệu
Mỗi ngày công ty của Việt nhận hơn 100 lời hỏi mua hàng từ nước ngoài, vì vậy những sản phẩm của VIETgo nhanh chóng có mặt trên các thị trường lớn của thế giới như: Nhật, Mỹ, Anh, Canada, Hàn Quốc... Theo cái đà ấy, ông chủ trẻ nhiều lúc lo "sốt vó" vì không kịp hàng để "chạy", hơn nữa: "Mình sản xuất có một loại thôi nhưng các đối tác thì mua nhiều loại hàng". Trưóc nhu cầu đó Việt quyết định "bành trướng" bằng cách không sản xuất nữa mà chuyển sang mua hàng từ các công ty, nhà máy sản xuất trong nước để xuất khẩu. Nhớ lại những ngày đầu "tập tành" học nghiệp vụ xuất khẩu anh chàng bị "đo ván" ngay: "Lần đầu tiên mình xuất một lô hàng, ai ngờ xuất sai chất lượng bị trả lại hoặc có lần xuất mùn cưa mình chưa quen, tính toán sai, lỗ nhiều lắm.
Cuối tháng không có tiền để trả lương cho nhân viên phải vay bạn bè, người thân, cầm cả xe". Nhưng dần dần Việt cũng thành thạo xuất khẩu qua thương mại điện tử nhờ biết tìm tòi học hỏi từ những người đi trước, từ những đối tác trong quá trình làm việc, tập trung nghiên cứu đọc nhiều sách,  rồi rút tỉa kinh nghiệm. "Lúc đó mỗi ngày mình cứ ngồi lì với quyển từ điển tiếng Anh trong tay, rồi chui vào các mạng của thế giới để tìm hiểu cơ chế làm việc của thương mại điện tử rồi sau đó áp dụng vào thực tế", Việt vui vẻ bộc bạch.   
Uy tín của VIETgo ngày một lớn, song song đó những đơn đặt hàng cứ "đổ về" khi mỗi tháng có hơn 2.000 cơ hội giao thương. VIETgo không thể "ôm sô" hết, anh chàng lại "tung" ra "chiêu" mới mà theo cách nói của ông chủ trẻ: "Đây là một dịch vụ mới chỉ có ở VIETgo mà thôi", tức là công ty của Việt sẽ giúp đỡ các công ty trong nước xuất khẩu trực tiếp thông qua thương mại điện tử, VIETgo sẽ đứng ra giới thiệu cho các doanh nghiệp trong nước liên hệ với doanh nghiệp nước ngoài và sẽ tư vấn để hai bên có thể ký hợp đồng làm ăn với nhau. Tất nhiên đôi bên cùng có lợi, VIETgo sẽ được hưởng 2% giá trị hợp đồng mà họ ký được và công ty được ký hợp đồng với đối tác nước ngoài sẽ trả chi phí cho VIETgo.
Sinh ra trong hoàn cảnh nghèo khó, lại tự lập từ nhỏ, biết bươn chải để lo cho bố mẹ và gia đình nên Việt rất cảm thông với những phận người sống trong thiếu thốn. Đó cũng chính là lý do mà trước đây khi còn xưởng sản xuất, những công nhân mà anh thu nhận đều là những người khuyết tật, khi không còn sản xuất nữa thì anh đã giới thiệu cho họ đến làm ở một chỗ khác bởi với chàng trai này: "Đem đến cho người khác niềm vui và hạnh phúc thì mình cũng thấy hạnh phúc lây".

(Theo Thanh Niên)
-->Đọc thêm...
Đọc Thêm | nhận xét

Tuổi teen khởi nghiệp


"Con chỉ muốn vay tiền của ba mẹ, con sẽ hoàn lại cho ba mẹ theo từng quý”. Cô bạn N.T.Lê đã cam đoan như thế khi quyết định thành lập một cửa hàng chụp hình lúc chỉ mới bước qua năm thứ 3 đại học. Cầm 30 triệu đồng để khiêng về 2 bộ máy chụp hình lấy liền của Hàn Quốc, Lê quyết tâm không để tiền của ba mẹ đổ sông đổ bể.
Làm khách hàng của chính mình
Cửa hàng chụp hình của Lê nằm trên con đường nhỏ tại quận 7- TPHCM. Chuyện kinh doanh của cô bạn này xuất phát từ một kỷ niệm khó quên. Lần đó, đến hạn chót nộp hình để làm chứng chỉ tin học tại trường mà cô lại quên mang hình theo. Chạy về nhà lấy thì xa quá. Trong khi Lê gần như hết cách thì được cô bạn thân hiến kế, cùng chạy đến điểm chụp ảnh Hàn Quốc tại trung tâm thành phố để chụp... hình thẻ. Tuy những bức ảnh thẻ không theo kiểu truyền thống nhưng nhà trường vẫn chấp nhận. Từ đó, cô gái trẻ này đâm mê những ứng dụng của bộ máy chụp ảnh này.
Thấy khu vực quận 7, nơi mình sinh sống, chưa xuất hiện dịch vụ chụp ảnh Hàn Quốc, Lê mạnh dạn lân la các tiệm chụp hình, xem cách làm và tìm nơi cung cấp máy rồi về thuyết phục ba mẹ để mượn vốn. Thấy cô con gái yếu đuối của mình quyết tâm kinh doanh, dù không tin tưởng nhưng ba mẹ cô vẫn gom tiền cho con thử sức. Và đó cũng là mùa hè đầu tiên Lê phải tất bật chạy ngược chạy xuôi, từ việc trang trí cửa hàng, mua giấy đến việc in quảng cáo, phát khắp các trường trung học trong quận. Cô chia sẻ: “Làm chủ một số tiền lớn như thế đã khiến tôi cẩn trọng trong những quyết định của mình, nhờ vậy mà tôi thấy mình chững chạc hơn”.
Vào năm học mới, ngày nào có tiết học, Lê lại nhờ em trai quản lý cửa hàng nhưng thỉnh thoảng lại gọi điện thoại về... kiểm tra. Bạn bè vẫn còn truyền tai nhau, trêu chọc chuyện những hôm vắng khách, cô nàng lại chọn khung, chụp hình rồi... trả tiền. Lê cười: “Làm khách hàng của mình, sẽ hiểu được nhu cầu của mọi người để đáp ứng chứ!”. Với cách “lắng nghe” như thế, chỉ trong vòng 8 tháng, mức thời gian định ra để hoàn nợ cho gia đình là 2 năm đã được Lê hoàn thành trước thời hạn.
Vay tiền bảo hiểm để kinh doanh
Không có khả năng khởi nghiệp một mình, nhóm bạn Thùy Trang, Chí Dũng, Hải Nam, Thanh Thúy, Xuân Kỳ đã chọn hướng liên kết với nhau để hiện thực hóa giấc mơ về shop thời trang dành riêng cho tuổi teen. Với slogan “Let’s begin your style” (Hãy bắt đầu bằng phong cách của bạn), nhóm bạn này dành khá nhiều thời gian sang Thái Lan, Trung Quốc... để “săn” những kiểu thiết kế không đụng hàng. Điểm nổi bật của nhóm chính là cách phân công công việc theo khả năng. Hải Nam lo quản lý, đào tạo nhân viên. Thanh Thúy đảm nhận việc sang xứ người sưu tầm nguồn hàng... Mỗi người mỗi việc, Shop Teen (Lê Văn Sỹ, Q. Phú Nhuận - TPHCM) của nhóm hoạt động chuyên nghiệp nên lúc nào cũng đông khách.
Thùy Trang, sinh viên năm 3 ĐH KHXH & NV, thành viên của nhóm, tiết lộ: “Bí quyết của chúng tôi là nắm bắt được sự thay đổi của nhu cầu khách hàng”. Cô kể, những thành viên của nhóm sau khi xem những bộ phim của Hàn Quốc, Nhật Bản, Hồng Kông như Ngôi nhà hạnh phúc, Hoàng cung... đã chia nhau lên mạng hoặc xem tạp chí... để tìm các mẫu thiết kế mà những nhân vật chính trong phim mặc rồi liên hệ trực tiếp với những nguồn hàng ở nước ngoài, mua về cho kịp trào lưu. Do vậy mà những chiếc áo khoác cánh ngắn, những đôi vớ nhiều màu, vòng tay kẹo ngọt... mà các bạn đem về đáp ứng được thị hiếu khách hàng. Những ngày đi “đánh” hàng từBangkok, Hồng Kông... những cô, cậu chủ này hạn chế tối đa hành lý của mình để có thể đem được hàng về nhiều hơn. Khoảng thời gian không có kiểu thời trang mới, nhóm bạn này lại biết tự tạo trào lưu bằng cách kết hợp những trang phục mình có theo một phong cách riêng, tổ chức cho người mẫu tuổi teen chụp hình, quảng bá cho cửa hiệu. Sự sáng tạo đã khiến địa chỉ này trở thành điểm hẹn mua sắm của nhiều cô, cậu học trò.
Khi hỏi về vốn để kinh doanh, Thùy Trang bẽn lẽn thú nhận: “Vay ba mẹ không được, tôi liều vay từ chương trình của công ty bảo hiểm nhân thọ mà ba mẹ đã mua cho mình”. Gần 2 năm kinh doanh, cửa hàng của năm bạn trẻ này đã bắt đầu sinh lãi.
Càng trẻ, càng phải chuyên nghiệp
Khác với những bạn trẻ kinh doanh theo nhu cầu của chính mình, chiến lược khởi nghiệp của Hồ Đăng Thanh Ngọc (sinh viên Đại học RMIT- TPHCM) lại đi theo hướng bài bản, chuyên nghiệp. Sau những lần kinh doanh kém hiệu quả, Ngọc viết hẳn một kế hoạch kinh doanh, tham dự cuộc thi “Tìm kiếm ý tưởng kinh doanh” do Hiệp hội Doanh nghiệp Úc tại VN (AusChamVietnam) tổ chức. Sự chặt chẽ trong kế hoạch của Ngọc đã chinh phục được ban giám khảo khó tính. Với số tiền thưởng thu được từ cuộc thi, Ngọc đã đưa mô hình kinh doanh thư viện giải trí trên giấy của mình thành hiện thực. Đến với thư viện này, khách hàng tuổi teen vừa được đọc tại chỗ, vừa được thuê, trao đổi... những ấn phẩm truyện tranh, sách giải trí của lứa tuổi mình. Nói về chuyện kinh doanh của mình, Ngọc tự tin: “Khi quyết định làm bất cứ điều gì, tôi cũng lập cho mình kế hoạch cụ thể để công việc không bị rối”. “Càng trẻ, càng phải chuyên nghiệp”- đó chính là bí quyết để những bạn trẻ tuổi teen tự tin khi làm chủ.
Theo Người lao động

-->Đọc thêm...
Đọc Thêm | nhận xét

Cô chủ 8X và "gia đình da cam"


Trái tim biết sẻ chia

Đào Minh Phương, sinh năm 1981, con thứ hai trong gia đình công chức ở Hà Nội. Mẹ là Giám đốc Cty Dược phẩm Hà Nội, bố làm ở Bộ Tài nguyên và Môi trường. Chị gái và Phương đều theo nghiệp mẹ.
Phương cho rằng: “Cảm thông và chia sẻ với những đau đớn mà những nạn nhân da cam phải gánh chịu đã giúp em hiểu ra những ý nghĩa sâu xa của cuộc sống”. Tuổi trẻ đầy sôi nổi và nhiệt huyết của cô đã gắn bó với công việc xoa dịu nỗi đau da cam.
Phương kể, năm 2001, khi là nữ sinh Trường đại học Thăng Long, cô tham gia trong đội sinh viên tình nguyện của trường hoạt động tại các trung tâm bảo trợ trẻ em chất độc màu da cam như: Làng trẻ Hòa Bình, Thanh Xuân, Làng hữu nghị Việt Nam (Vân Canh, Hà Tây)...
Cô đã bị sốc khi tận mắt chứng kiến những nỗi đau mà các nạn nhân da cam phải chịu đựng. Từ sự chia sẻ, đồng cảm ấy, sự gắn bó giữa cô với các nạn nhân nhiễm chất độc màu da cam ngày càng khăng khít.
Từ đó, Hiệp hội Sinh viên nhân ái đã ra đời ngày 2/9/2001 do Phương làm Chủ tịch.
5 năm qua, với nòng cốt là nhóm sinh viên Trường đại học Thăng Long, Hiệp hội của cô đã làm tất cả những gì có thể hướng đến ba đối tượng chính là nạn nhân chất độc da cam, trẻ lang thang cơ nhỡ và người tàn tật.
Phương nói: “Những năm làm tình nguyện giúp em biết trân trọng những gì mình đang có. Em đã học được cách để yêu thương, tính kiên nhẫn, sự chịu đựng.
Suốt những năm đó em cứ trăn trở một điều: Mình phải làm cái gì đó để giúp được nhiều hơn cho các nạn nhân chất độc da cam, người tàn tật và trẻ lang thang...”.
Giám đốc trung tâm nhân đạo
Khi nhận được chủ đề của Cuộc thi ngày sáng tạo Việt Nam năm 2006 là: Sáng tạo vì trẻ em và thanh thiếu niên khó khăn”, Phương dồn hết tâm huyết vào viết dự án.
Những mong ước, trăn trở của Phương gửi gắm trong dự án Thanh thiếu niên chất độc màu da cam lập tổ hợp tự lực ba trong một.
Phương giải thích: “Ba trong một” gồm: Tư vấn tâm lý, Hướng nghiệp dạy nghề và Phục hồi chức năng. Dự án này đã mang về 10.000 USD từ World Bank. Phương và các đồng sự vui khôn tả.
Với số tiền ấy, Phương và những người cộng sự bắt tay ngay vào việc xây dựng trung tâm nhân đạo và được Hiệp hội Khoa học Công nghệ ứng dụng tin học UIA đỡ đầu với tên Trung tâm nhân đạo Tự Lực.
Ngày 2/9/2006, sau tròn 6 năm (tính từ ngày Hiệp hội sinh viên nhân ái ra đời), Trung tâm nhân đạo Tự lực chính thức ra mắt bằng việc đón 23 bạn trẻ là nạn nhân chất độc da cam và mồ côi về chăm sóc, dạy văn hóa, dạy nghề. Trung tâm do Phương làm giám đốc.
Giải thích việc thuê địa điểm cho Trung tâm tại Bát Tràng,  Phương nói: Thuê ở đó vì mong muốn giúp các em có cơ hội tiếp xúc với làng nghề thủ công mỹ nghệ...
Hiện, những sản phẩm gốm trang sức do các em làm ra đã có được thị trường. Mới đây, Trung tâm đã nhận được sự hỗ trợ từ một Cty xuất nhập khẩu của Mỹ.
Họ giúp về kỹ thuật nặn vuốt và pha màu cũng như tìm thị trường nước ngoài cho sản phẩm gốm trang sức của trung tâm.
Nói về mơ ước của mình, Phương tâm sự: “Em sẽ cố gắng xây dựng trung tâm thành trường nghề dành cho những nạn nhân da cam nhẹ và trẻ em mồ côi lang thang dưới 18 tuổi ”. 

(Theo Tiền Phong)
-->Đọc thêm...
Đọc Thêm | nhận xét

Người đẩy Bill Gates xuống vị trí giàu thứ hai thế giới


Theo tạp chí này, tài sản của người đứng đầu đế chế viễn thông xuyên quốc gia Carlos Slim vào thời điểm hiện nay trị giá 59 tỷ dollars, đẩy Bill Gates xuống hàng thứ hai với tài sản trị giá 58 tỷ dollars. Nhà đầu tư người Mỹ Warren Buffet trước đây chiếm vị trí thứ hai thì nay bị đẩy xuống hàng thứ ba.
Carlos Slim năm nay 67 tuổi, goá vợ và là cha của 6 người con. Ngay từ đầu tháng 7 năm nay, ông đã được tuyên bố là người đứng đầu danh sách các tỷ phú thế giới, hơn nữa, tài sản của ông được định giá cao hơn nhiều – hơn 67,8 tỷ dollars.
Nhưng đấy chỉ là đánh giá của tờ báo điện tử Mehico Sentido Comun, một tờ báo không mấy tiếng tăm trên thế giới. Bởi vậy, người ta còn phải chờ ý kiến của những tạp chí có uy tín lớn.
Carlos Slim xuất thân từ một gia đình Lebanon di cư sang Mehico. Tại đây, bố ông điều hành một doanh nghiệp nhỏ. Slim tốt nghiệp trường Đại học Tự trị quốc gia Mehico rồi được giữ lại trường giảng dạy môn đại số và cơ sở lập trình một thời gian.
Năm 1990, sau khi bố ông qua đời, ông dùng tiền được thừa kế để tiến hành những vụ đầu tư đầu tiên, cụ thể, ông mua hãng điện thoại di động Telmex.
Từ đó, công việc kinh doanh của ông tiến triển nhanh chóng. Không phải vô cớ ông được so sánh với John Rockfeller: Chỉ tính từ đầu năm 2007, ông đã kiếm thêm được 12 tỷ dollars.
Hồi tháng 4 năm nay, ông mới chỉ chiếm vị trí thứ ba trong danh sách những người giàu nhất thế giới do Fortune công bố và giờ đây, vượt lên trên được cả Bill Gates, người đã độc chiếm ngôi vị “Người giàu nhất thế giới” liên tục 13 năm qua.
Khác với Bill Gates, đế chế của Carlos Slim trải rộng và bao trùm rất nhiều lĩnh vực - từ kinh doanh thuốc lá, khách sạn và ngân hàng đến thiết bị liên lạc kỹ thuật số.
Các công ty của ông chiếm tới một phần ba thị trường chứng khoán Mehico và bảo đảm gần 5% tổng sản phẩm quốc nội nước này. Trong số những công ty thuộc quyền sở hữu của Slim trước hết phải kể đến America Movil, công ty điện thoại di động lớn nhất Mỹ La tinh.
Tuy nhiên, mối quan tâm làm ăn của ông không chỉ hạn chế trong lĩnh vực viễn thông. Phương pháp làm ăn quen thuộc của ông là mua lại những xí nghiệp làm ăn thua lỗ rồi biến chúng thành những hãng và công ty làm ăn thành đạt.
Chính quyền Mehico không ưa vị trí độc quyền của ông: Telmex kiểm soát 90% thị trường điện thoại cố định còn America Movil kiểm soát 80% thị trường điện thoại di động.
Tuy nhiên, Carlos Slim không chỉ biết mải mê kiếm tiền mà còn tích cực hoạt động từ thiện. Hồi năm ngoái, ông đã đầu tư 1,8 tỷ dollars vào một trong những quỹ từ thiện của ông. Và mới đây ông đã hứa hẹn trong vòng 4 năm tới sẽ dành 10 tỷ dollars cho các chương trình hỗ trợ thuộc lĩnh vực giáo dục và y tế.
( Theo Tiền Phong )
-->Đọc thêm...
Đọc Thêm | nhận xét

Chuyện cổ tích cô bé mồ côi bên bờ sông Hậu

Chủ Nhật, 20 tháng 11, 2011


“Ba tôi hy sinh khi tôi còn nhỏ, tên Diệu Hiền là do nhà sư đặt cho” – chị Phạm Thị Diệu Hiền bắt đầu câu chuyện với chúng tôi như vậy trong một buổi trưa nắng gió tại trụ sở Cty cổ phần Thủy sản Bình An bên bờ sông Hậu mênh mang.
“Tôi quê ở Vĩnh Viễn, Long Mỹ, Hậu Giang, ba má là cán bộ cách mạng. Năm 1961, sinh tôi ra, má đành gửi vào một ngôi chùa ở miền Đông Nam Bộ. Bà nội lặn lội lên xin tôi về gửi cho người cô ruột thứ năm nuôi dưỡng. Cô là bà mẹ thứ hai của tôi nên tôi gọi  má Năm.
Ngày đó, vùng Long Mỹ là “vùng trắng” cực kỳ ác liệt, địch càn quét, lùng sục, bắt bớ liên miên. Nhà má Năm bao nhiêu lần bị địch đốt, phá. Má lôi tôi xuống chiếc xuồng cũ nát bơi đi lênh đênh nay đây, mai đó.
Tôi không thể nào quên được những lần hai má con đói mềm ruột, người ướt nhèm, sũng nước mưa giữa cánh đồng mênh mông nước, hun hút sóng trắng nhấp nhô. Tôi nói ao ước thành tiếng: “Má ơi, ước gì mình có căn nhà để ở…”.
Má Năm đưa tay kéo khăn rằn nhè nhẹ chặn nước mắt ngân ngấn. Căn nhà tôi ước không cần to đẹp mà chỉ cần đông đủ ba má, anh chị em vui vầy bên mâm cơm chiều tỏa khói… Ngày đất nước thanh bình, xóm làng vui đón người thân trở về nhưng cha tôi mãi mãi nằm lại chiến trường miền Đông năm 1970
Từ rừng sâu
Học xong lớp 12, Diệu Hiền xin vào làm cơ quan nhà nước và học thêm khóa kế toán trưởng, Cao đẳng Ngoại thương. Rồi chị lập gia đình. Đồng lương thời bao cấp vốn đã eo hẹp vì hai vợ chồng làm cơ quan nhà nước nay càng eo hẹp hơn khi sinh con trai đầu lòng.
Chị chấp nhận “hy sinh” xin nghỉ việc để chồng yên tâm phấn đấu trước sự ngỡ ngàng, tiếc nuối của bạn bè, bà con. Lãnh đạo cơ quan cũng rất tiếc và khuyên chị hãy ở lại làm việc vì bản thân gia đình có truyền thống cách mạng.
Chị tâm sự: “Không ruộng, không vườn tôi cũng giật mình trước sự “liều” của mình và nhiều đêm thức trắng. Nhưng tôi đã quyết: Phải tiến lên bằng chính sức mình! Sau khi khảo sát thị trường tôi bàn với chồng bán nữ trang làm đồ gỗ gia dụng. Dù ngỡ ngàng nhưng anh cũng đồng ý”.
Xưởng mộc nhỏ ra đời và nhờ tính tình xởi lởi cùng  hàng “không đụng ai” nên đồ của chị bán rất chạy, nhiều người tìm đến đặt mua hàng.
Năm 1989, chị sinh thêm cô bé Bình An với mong mỏi cuộc sống gia đình phát triển trong sự bình an chung của xã hội và giao việc xưởng cho người thân trông coi. Rồi họ làm mất khách hàng, nợ nần chồng chất, xưởng mộc ngưng sản xuất. Chị úp mặt xuống gối mà khóc ròng.
Nhưng chẳng có gì có thể quật ngã được người phụ nữ này. Chị bàn với chồng việc: lên Tây Nguyên “làm gỗ” dù lúc ấy con lớn mới 3 tuổi, con nhỏ chưa đầy năm.
“Tôi quyết đi, dù chưa hình dung được Tây Nguyên là thế nào? Khi thấy đường dốc trơn trượt, muỗi mòng như trấu rồi vượn hú, chim kêu não nề… thực tâm tôi cũng nản.
Rồi con trai bị sốt rét, chạy chữa mãi mới tạm bớt thì bé Bình An đổ bệnh ốm tong teo. Cả nhà phải ăn cơm với rau rừng qua ngày. Nếu cứ kiểu này thì chết, tôi về quê vay mượn lãi suất cao được 10 cây vàng để quay lại rừng”.
Trong một chuyến gỗ về xuôi, xe đang chạy trên đèo Phượng Hoàng thì mất thắng, lao xuống vun vút. Chị ôm chặt con trai vào lòng, thầm khấn Trời, Phật. Rầm! Chiếc xe ngã ngang, nằm chông chênh cạnh vách đá. Hai mẹ con thoát chết, thất thần về Thủ Đức tạm nghỉ trong tiệm rửa xe.
Nhìn những vòi nước làm trôi đi bùn đất bám trên xe, lại nhìn đống gỗ lấm lem, một ý nghĩ chợt loé lên trong đầu chị, chị bừng tỉnh: Phải rửa chúng cho sạch sẽ để có giá hơn. Vậy là đống gỗ được rửa sạch trong sự hoài nghi của cánh thợ: “chưa ai rửa gỗ bao giờ!”.
Loại gỗ chị mua là gỗ thứ phẩm, do mốc meo nên giá rẻ, sau khi rửa sạch, mẫu mã gỗ tốt hiện ra nguyên vẹn, chở về đến vựa bán giá chính phẩm lãi lên nhiều lần. Cách làm sáng tạo này đã trở thành bí quyết riêng của chị và cứ thế, đồng vốn tăng lên hàng trăm lần…
Chị rời Tây Nguyên trở về làm lại xưởng mộc, mua thêm máy móc, tuyển thêm thợ giỏi. Những sản phẩm đồ gỗ uy tín tiếp tục ra đời và có những hợp đồng giá hàng tỷ đồng đóng bàn ghế với ngành giáo dục.
...Ra biển lớn
Năm 1992, chị mua một miếng đất ở TPHCM dự tính về đó ở để con cái được học hành đàng hoàng. Lúc này chồng chị được bổ nhiệm làm Hiệu phó Trường nghiệp vụ GTVT Hậu Giang (cũ) đóng tại Sóc Trăng. Một lần nữa, vì sự nghiệp của chồng, chị và các con theo anh về Sóc Trăng.
Năm 1996, chị thành lập DNTN Diệu Hiền tại Sóc Trăng với ngành nghề sản xuất kinh doanh đa dạng hơn. Khởi đầu lĩnh vực xây dựng, chị mua 10 ha đất xây dựng Khu văn hóa du lịch Bình An – khu du lịch sinh thái đầu tiên ở ĐBSCL - được mọc lên từ sình lầy.
Ngày khánh thành, hàng chục ngàn người đã chen nhau về vui chơi ở khu này khiến chị rưng rưng nước mắt. “Muốn phát triển doanh nghiệp thì cần có tri thức làm nền tảng” vì thế dù công việc sản xuất kinh doanh bận rộn nhưng chị vẫn đi học Đại học Kinh tế tại chức.
Năm 2003, chị tiên phong làm Khu đô thị mới Nam Cần Thơ. Cty TNHHXDTM Diệu Hiền được thành lập và trúng thầu xây dựng các công trình nhà xưởng thuộc Cục Kỹ thuật Quân khu 9. Chị được nhiều người biết đến như là một phụ nữ năng động, thành đạt, giàu có nhưng vẫn nặng tâm tư: Vì sao người dân vùng sông nước Cửu Long vẫn nghèo, phụ nữ còn nhiều cơ cực?
“Kinh doanh địa ốc giúp tôi thành tỷ phú, giúp nhiều người lao động có việc làm. Rồi chợt nhớ câu “làm giàu phải dựa vào nguồn nước” tôi bừng tỉnh: nuôi trồng thủy sản, xuất khẩu thì mới giúp phụ nữ thoát nghèo!” - Chị tâm sự:
Nghĩ là làm. Chị xắn quần sang cồn Tân An Thạnh, huyện Bình Minh, Vĩnh Long – đối diện với Cần Thơ bởi con sông Hậu - tìm hiểu việc nuôi cá, chế biến cá tra xuất khẩu. Với mục tiêu tạo ra sản phẩm philê chất lượng cao, chị mua 40 ha đất cồn làm vùng nguyên liệu.
Chị nhanh chóng đầu tư xây dựng nhà máy chế biến thủy sản Bình An ở khu công nghiệp Trà Nóc II –đối diện vùng nguyên liệu – khiến nhiều người  thán phục. Nhà máy chế biến và vùng nguyên liệu nối nhau bởi thênh thang, mênh mang sông Hậu đúng là vị trí đắc địa.
Điều này giúp chị chủ động nguyên liệu (mỗi năm cung ứng 16.000 tấn cá nguyên liệu). Một lợi thế nữa tiết kiệm cho Cty rất nhiều công vận chuyển cá nguyên liệu khi cá xuất ao chỉ qua  một con sông là cập cảng nhà máy. Với quy trình khép kín từ con giống, nuôi trồng, chế biến. Chị đầu tư hàng chục tỷ đồng xây dựng xưởng chế biến phụ phẩm 300 tấn/ngày ngay gần nhà máy thành thức ăn công nghiệp chăn nuôi.
Ngạc nhiên và bất ngờ trước dự án được đầu tư hoàn hảo, Tổng Lãnh sự Hoa Kỳ Seth Dwinnick khi tham quan nhà máy chế biến thủy sản Bình An (tháng 7/2006) đã thốt lên: “Việt Nam rất cần có những dự án đầu tư bài bản, tôn trọng các tiêu chuẩn quốc tế về vệ sinh an toàn thực phẩm như thế này”.
Dẫn chúng tôi thăm nhà máy chị vui vẻ: “Nhà máy có tổng diện tích 3,3 ha, có 2 xưởng với công suất 400 tấn nguyên liệu/ngày. Xưởng chế biến rộng trên 10.000m2 được đầu tư các dàn ngưng tụ, máy phân cỡ, máy lạng da, máy nén, băng chuyền IQF, máy cấp đông, dây chuyền chế biến tự động… do các hãng nổi tiếng của Nhật, Mỹ, Đức, Bỉ, Pháp sản xuất và hệ thống xử lý nước thải hợp chuẩn, thân thiện với môi trường”.
Nhà máy giống như công viên bởi sự hài hòa giữa các tiểu công viên với các loại bonsai tạo cho người lao động có cảm giác thoải mái. Công trình ấy được đầu tư 30 triệu USD, mới hơn 6 tháng đi vào sản xuất Cty đã ký được hàng trăm hợp đồng có giá trị, đây là những bước thành công của chị khi chủ động tham dự các Hội chợ thủy sản quốc tế.
Hiện sản phẩm của nhà máy chủ yếu xuất vào thị trường châu Âu và Hoa Kỳ. 6 tháng đầu năm nay lợi nhuận của Cty là 21 tỷ đồng, dự tính cả năm lãi ròng là 50- 60 tỷ đồng.
Và mở rộng vòng tay
Ngày 13/10/2004 – ngày Doanh nhân Việt Nam đầu tiên được tổ chức tại Hà Nội, Phạm Thị Diệu Hiền là nữ doanh nhân duy nhất của vùng sông nước Cửu Long có mặt. Cảm động và trân trọng công sức của các cháu học sinh tiểu học Hà Nội đã làm ra tấm thiếp có chữ ký của Đại tướng Võ Nguyên Giáp, chị đã ủng hộ 500 triệu đồng vào Quỹ vì người nghèo.
Hằng năm, ngày 30 Tết âm lịch vợ chồng chị đều đến bệnh viện tặng quà, chia sẻ với hàng trăm người kém may mắn. Người phụ nữ mồ côi khi xưa đã giúp bao người phụ nữ khác và gia đình họ ấm lòng mỗi khi Tết đến, Xuân về.
Khi hỏi chuyện, chị không nói về việc ủng hộ 10 tỷ đồng cho người nghèo hay người dân vùng bị thiên tai mà chỉ nhắc lại một câu của mẹ chị: “Muốn thành sự nghiệp con phải cho nhiều hơn nhận”. Đấy cũng là lý giải cho những chuyến đi làm từ thiện của chị.
“Điều gì trong năm nay khiến chị cảm động nhất?”. Ngưng lại một chút nén xúc động, chị trầm giọng: “Đó là chuyến thăm đầu năm - mồng 4 Tết - của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và Phu nhân.
Tôi thực sự xúc động và ấm lòng bởi những lời chúc tốt đẹp của Thủ tướng dành cho lãnh đạo cũng như chị em công nhân trong nhà máy, tiếp thêm cho Cty sức mạnh tinh thần. Vinh dự ấy càng ý nghĩa hơn trong những ngày đầu năm mới “vạn sự tốt lành” đối với nhà máy thủy sản Bình An”.
Đến nay, thương hiệu Bình An đã xuất hiện nhiều nơi trên thị trường quốc tế và nhờ đó công nhân của chị nhiều người đã giàu có, người nuôi cá bán cho nhà máy đã có nhà lầu, xe ôtô. Cô bé mồ côi Diệu Hiền năm xưa đã là người phụ nữ thành đạt ngày nay – một câu chuyện cổ tích có hậu bên dòng sông Hậu.
( Theo Tiền Phong Online )
-->Đọc thêm...
Đọc Thêm | nhận xét

Công ty cơm hộp


Đi tìm cái riêng
“Phần này chưa có thức ăn mặn”, “Đơm cơm cho đủ trọng lượng nha các bạn”, nhìn Nguyễn Hải Bằng thoăn thoắt kiểm tra từng phần cơm trưa, nhắc nhở các cộng sự như vậy để giao cho khách hàng trong vòng 30 phút, ít ai nghĩ rằng cách nay mấy tháng, chàng giám đốc ấy vẫn còn là kỹ sư xây dựng. Tốt nghiệp ĐH Bách khoa TP.HCM, Hải Bằng về làm ở một công ty có tên tuổi trong làng địa ốc. Hai năm gắn bó với cương vị kỹ sư kiêm kinh doanh, Bằng cũng có chút cái gọi là “của để đời” trong nghề với một vài công trình để chàng kỹ sư trẻ không quên nghề.
Nhìn Bằng say mê với công việc, không mấy ai nghĩ trong Bằng luôn khát khao được kinh doanh một ngành nghề gì đó cho riêng mình. “Đi học chắc sẽ giúp mình khai thông” - Bằng nghĩ. Ừ thì đi học, “không bổ ngang thì cũng bổ dọc”, thế là Bằng đăng ký một khóa học về giám đốc điều hành. Vừa học, vừa làm, vừa tìm hiểu một số ngành nghề mà theo Bằng là có nhiều tiềm năng như: chè, cơm trưa văn phòng, hệ thống siêu thị tự chọn... “Tự tin hơn chút xíu”, Bằng tự nhủ sau sáu tháng theo học “Chè thì rất khó để khẳng định mình giữa cả trăm thương hiệu chè đặc sản, hệ thống siêu thị tự chọn gần đây phát triển khá mạnh. Cơm trưa văn phòng chỉ là sản phẩm rất ư bình thường, đã có hàng trăm, hàng ngàn điểm phục vụ. Liệu có thể đưa dịch vụ cơm trưa văn phòng lên một tầm cao mới để nó có một vị thế tốt hơn?” - Bằng tự nhủ. Vừa học Bằng vừa xây dựng kế hoạch kinh doanh. Kết thúc khóa học cộng với chút ít kinh nghiệm tích lũy từ trước, Bằng tự tin nộp đơn xin... nghỉ việc ở công ty địa ốc. Gia đình phản đối, người thân, bạn bè cũng không ủng hộ, Bằng chỉ còn cách là dồn hết vào quyết tâm để hoàn thành kế hoạch cho Công ty Tầm Việt mà sản phẩm đầu tiên là phục vụ tận nơi cơm trưa văn phòng cao cấp mang tên 4Lunch. Thấy Bằng làm thật dù vẫn có khả năng “có thể bỏ nửa chừng bất tử”, cả nhà dần dần ủng hộ cậu út.
Bằng vững tâm và chuyển sang giai đoạn hai: vay vốn. Tay trái xách laptop, tay phải cầm xấp hồ sơ, Hải Bằng lần lượt gõ cửa người quen, rồi người quen của người quen. 90 ngày rong ruổi gõ cửa hơn 30 nơi, làm phiền không ít người, dù không nhận được mấy cái gật đầu, bắt tay nhưng chính những lần phản biện của mọi người đã giúp Bằng hoàn thiện hơn kế hoạch kinh doanh. Sau ba tháng, đọng lại được tám anh chị em ủng hộ Bằng. Sau đó rơi thêm hai, cuối cùng chỉ còn sáu người bắt tay cho Tầm Việt. Trong thời gian đó, Bằng còn “chạy sô” thêm một số địa chỉ để tìm đầu ra cho sản phẩm của mình. Bằng tràn đầy tự tin: “4Lunch, sản phẩm đầu tiên của Tầm Việt, sẽ tập trung vào dịch vụ cơm trưa văn phòng cao cấp, nâng tầm cho một sản phẩm bấy lâu nay nhiều người gọi là bình dân, bình thường. Đó cũng là hướng đi của Tầm Việt”.
Chỉ mới là khởi đầu
Cầm số tiền của mọi người trong tay, Bằng vừa vui vừa run. Vui vì đã đủ vốn để đầu tư cho ý tưởng của mình, run vì lần đầu tiên chàng trai 26 tuổi bắt tay khởi nghiệp. Khó khăn lớn nhất là tìm mặt bằng và đầu bếp. Chạy khắp thành phố, Bằng moi ra được kha khá chỗ, đo tới đo lui, thử vẽ lại, cuối cùng Bằng chọn một mặt bằng đạt yêu cầu. Chuyển sang nỗi lo thứ hai. May mắn nhất là Hội đầu bếp Việt Nam hỗ trợ thực đơn. Lại tiếp tục chạy từ Chợ Lớn đến chợ An Đông để tìm hộp thức ăn đạt chuẩn. Để đảm bảo thức ăn được giữ nhiệt và không vô nước khi trời mưa, Bằng nhờ một số người bạn thiết kế khay mang thức ăn giữ nhiệt. Thêm ba tháng chuẩn bị, ngày 7-5-2007 Tầm Việt chính thức ra mắt.
Mỗi ngày có khoảng 10-12 thực đơn thức ăn cho khách chọn lựa. Giá dao động 18.000 - 25.000 đồng/phần. Các suất ăn sẽ được giao tận nơi theo đơn đặt hàng. “Thêm một ít tiền, song khách hàng sẽ được phục vụ tận nơi, phục vụ tốt hơn và chất lượng tốt hơn” - Bằng giải thích về giá phục vụ của 4Lunch. Để đảm bảo công việc chạy suốt, từ 6g sáng Bằng tất bật kiểm tra đơn đặt hàng, các khâu chuẩn bị, đến khoảng 9g làm một vòng kiểm tra các khâu, 10g kiểm tra các phần thức ăn đã vô hộp... Chiều về kiểm tra khâu chuẩn bị cho ngày hôm sau.
Tuần đầu tiên, 4Lunch tặng 999 suất cơm miễn phí cho các cao ốc tại trung tâm quận 1 (TP.HCM), chất lượng cơm được đánh giá tốt nhưng không ít khách hàng phản ứng vì giao hàng trễ. Bằng ghi nhận từng góp ý nhỏ rồi điều chỉnh dần dần. Sau một tuần ra mắt, 4Lunch khởi chút xíu sắc hồng với số hợp đồng khoảng 800 suất cố định mỗi ngày. “Với 800 phần đặt hàng mỗi ngày, cũng gọi là tạm ổn. Chỉ mong sau ba tháng đạt 2.000 - 2.500 phần/ngày” - Bằng tâm sự.
Điều khó xử nữa là hiện Bằng chưa dám nhận một số đơn đặt hàng vì khách hàng báo quá trễ, sợ không đảm bảo về chất lượng. “Chữ tín phải trên hết” - Bằng nói. “4Lunch chỉ là sản phẩm đầu tiên của Tầm Việt cho những sản phẩm của thương hiệu gia đình. Một số sản phẩm tiếp theo mang thương hiệu chung Tầm Việt như dịch vụ cung cấp người giúp việc nhà chuyên nghiệp, bán hàng ăn lưu động cũng sắp được triển khai” - Bằng tiết lộ thêm trước khi bước vào công việc kiểm tra các đơn đặt hàng chuẩn bị lên đường.
Bí quyết để biến ý tưởng thành hiện thực? Với riêng Bằng, đó là tự tin và quyết tâm. Gặp một lời phản đối, Bằng lại thêm cho mình một chút tự tin và quyết tâm. “Tự tin là bí quyết. Quyết tâm là bí kíp” - Bằng nói.
( Theo TTO)
-->Đọc thêm...
Đọc Thêm | nhận xét

Nhà vô địch về tốc độ làm giàu


Theo bảng xếp hạng năm 2007 của Tạp chí Forbes, tỷ phú Bill Gates của Mỹ là người giàu nhất thế giới với gia tài 56 tỷ USD. Không ai ngạc nhiên về điều này. Đã 13 năm qua, ông chủ Tập đoàn Microsoft luôn giữ ngôi vị số 1 thế giới. Giàu thứ nhì hành tinh năm 2007 cũng là một người Mỹ, ngài Warren Buffett của Công ty Berkshire Hathaway, với gia tài 52 tỷ USD.
Hai người đầu bảng là đại diện của nước Mỹ siêu cường. Không có gì bất ngờ cả. Điều bất ngờ chỉ xuất hiện ở vị trí thứ ba với một cái tên hẳn còn xa lạ với nhiều người, ngài Carlos Slim Helú đến từ Mexico với gia tài 49 tỷ USD. Nếu so với Bill Gates hoặc Warren Buffett về mặt tổng tài sản, đại diện xứ sở xương rồng phải xếp sau một bậc. Tuy nhiên, tốc độ làm giàu của Slim là vô địch.
Vào năm 2004, người ta chưa hề thấy tên của Slim xuất hiện trong danh sách 585 tỉ phú trên thế giới do Forbes thống kê. Sau đó một năm, ông đứng ở vị trí thứ tư với tài sản 23,8 tỷ USD, sau "vua thép" Lakshmi Mittal của Ấn Độ cùng hai ông Gates và Buffett.
Năm 2006, Slim qua mặt Mittal để leo lên vị trí thứ ba với gia tài 30 tỷ. Đúng một năm sau, người đàn ông 67 tuổi đến từ Mexico này vẫn giữ vị trí thứ ba nhưng đã kịp bổ sung thêm 19 tỷ USD vào gia tài, một kỷ lục thế giới về làm giàu trong vòng một năm. Cũng trong chừng đó thời gian, Bill Gates "chỉ" kiếm được 2 tỷ USD.
Là dân gốc Li băng, Slim thừa hưởng một gia tài nho nhỏ từ doanh nghiệp bán lẻ của cha. Năm 1991, ông có một quyết định mang tính bước ngoặt: mua lại Telmex, công ty độc quyền điện thoại tại Mexico, theo chương trình tư nhân hóa.
Và Slim đã dùng Telmex để xây dựng một đế chế trong ngành viễn thông. Theo AP, năm 2006, mạng điện thoại di động América Móvil của ông có tới 108 triệu thuê bao tại châu Mỹ La-tinh và đạt doanh thu 21,6 tỷ USD. Cùng năm, Công ty điện thoại cố định Telmex chiếm 90% thị phần tại Mexico và kiếm được 15,9 tỷ USD.
Đến nay, đế chế của Slim hầu như có mặt trong mọi lĩnh vực của nền kinh tế Mexico, từ ngân hàng tới môi giới chứng khoán, từ internet tới bảo hiểm, từ bán lẻ, nhà hàng tới dầu khí... Đầu năm nay, giới phân tích cho rằng đế chế của Slim có thể bị Televisa, một tập đoàn khổng lồ trong ngành truyền thông - viễn thông Mexico, đe dọa.
Tuy nhiên, sau đó người ta mới biết rằng Slim cũng có cổ phần trong Televisa, thậm chí con trai ông còn có chân trong hội đồng quản trị của tập đoàn này. Vì thế, không quá cường điệu khi nói rằng mỗi bước chân của mọi người dân Mexico đều đem lại lợi nhuận cho Slim.
Nhiều người Mexico tự hào về Slim và cho rằng đất nước của họ có một doanh nhân đẳng cấp quốc tế. Tuy nhiên, tại một quốc gia mà lương trung bình chỉ khoảng 50 xu Mỹ mỗi giờ, Slim vẫn giữ mức phí điện thoại rất cao và chưa có ý định giảm giá vì đế chế của ông hầu như khống chế toàn bộ ngành viễn thông Mexico.
Điều này khiến dân chúng nổi giận. "Tại sao một số người sở hữu toàn bộ của cải trong khi phần đông dân Mexico không đủ ăn và 30 triệu người sống ở mức dưới 22 peso (2 USD) mỗi ngày?", cựu ứng viên tổng thống A.Obrador thuộc phe cánh tả bình luận.
Ý kiến này được nhiều người đồng tình bởi tại Mexico, lớp người siêu giàu có chiếm một tỷ lệ rất thấp nhưng lại thâu tóm toàn bộ nền kinh tế. Kết quả là người dân phải trả chi phí (điện, điện thoại, truyền hình...) cao hơn nhiều nước khác. "Vấn đề ở đây không phải Slim giàu mức nào mà là ông ta giàu lên quá nhanh nhờ độc quyền", chuyên gia kinh tế J.Heath bình luận.
Một lý do nữa khiến Slim giàu nhanh hơn bất kỳ người nào khác trên thế giới là do ông ít làm từ thiện, theo AP. Bill Gates đã lập Quỹ Bill & Melinda Gates với số tiền hiến tặng lên tới 33 tỷ USD. Warren Buffett năm ngoái cũng cam kết hiến 1,5 tỷ USD mỗi năm cho Quỹ Bill & Melinda Gates.
Trong khi đó, ngài Slim vẫn mải mê với việc mở rộng đế chế của mình mà ít khi màng tới chuyện từ thiện bởi theo ông thì doanh nhân không nên là "ông già Noel". Bên cạnh đó, chính sách thuế của Mexico dường như cũng làm nản lòng các nhà hảo tâm.
(Theo Thanh Niên)

-->Đọc thêm...
Đọc Thêm | nhận xét

Tỉ phú "bự" nhất châu Á: Một tay gây dựng cơ đồ


Với tài sản 23 tỉ USD, tỉ phú 78 tuổi người Hồng Kông Li Ka-shing (Lý Gia Thành) đang là người giàu nhất châu Á và là 1 trong 10 người giàu nhất thế giới. Khối tài sản khổng lồ này đều do một tay ông gây dựng từ con số không, nhưng ông lại không bo bo giữ cho riêng mình mà sẵn sàng chia sẻ. Chính vì thế ông đã trở thành một trong những người được kính trọng nhất ở châu Á.
Tuổi thơ vất vả
Li Ka-shing sinh năm 1928 ở thành phố Triều Châu, tỉnh Quảng Đông, Trung Quốc. Năm 1940, gia đình ông chuyển đến Hồng Kông tị nạn. Phải sống nhờ gia đình một người chú giàu có, hàng ngày nhìn thấy sự kiêu ngạo của họ, trong lòng cậu bé Li đã bừng lên một quyết tâm tạo chỗ đứng cho mình trên thế giới.
Cha của Li, một thầy giáo nghèo, mắc bệnh lao và qua đời ở Hồng Kông. Từ đó, gánh nặng trách nhiệm mưu sinh cho cả gia đình đặt lên vai Li. Cậu buộc phải thôi học trung học giữa chừng khi chưa đầy 15 tuổi để tìm việc làm ở một công ty nhựa. Ở đây, Li đã phải làm việc đến 16 tiếng một ngày.
Nhưng nhờ đức tính chăm chỉ, cẩn thận và cầu tiến, đến năm 1950, ông đã học hỏi được nhiều điều để có thể thành lập công ty riêng của mình lấy tên là Cheung Kong Industries. Mặt hàng đầu tiên ông kinh doanh chính là hoa và đồ chơi nhựa. Dần dà, Cheung Kong ngày càng phát triển và trở thành nhà đầu tư bất động sản hàng đầu ở Hong Kong, đến năm 1972 thì góp mặt trên thị trường chứng khoán Hồng Kông.
Bí quyết: Kinh doanh dũng cảm
Trường Kinh doanh Harvard của Mỹ đã tóm tắt sự nghiệp của Li Ka-Shing như sau: "Xuất thân nghèo hèn, con một ông giáo, là dân tị nạn rồi trở thành người bán hàng, Li đã cho chúng ta thấy một bài học về sự hòa nhập và thích nghi. Bằng sự chăm chỉ và luôn tuân theo những nguyên tắc đạo đức của bản thân, ông đã xây dựng cả một đế chế kinh doanh bao gồm: ngân hàng, xây dựng, bất động sản, nhựa, điện thoại di động, truyền hình vệ tinh, sản xuất xi măng, bán lẻ, khách sạn, vận tải nội địa, hàng không, điện, thép, cảng và tàu biển".
Quả thật, từ việc kinh doanh nhựa khiêm tốn ban đầu, giờ đây ông đã vươn cánh tay ra mọi lĩnh vực, bao trùm mọi mặt đời sống ở xứ cảng thơm. Người ta nói Li Ka-Shing thu lợi nhuận từ mỗi đồng đô la được tiêu ở Hồng Kông cũng chẳng phải quá lời.
Báo chí Hồng Kông gọi ông là "Siêu nhân" chính là vì phương châm kinh doanh rất dũng cảm của ông. Năm 1979, ông đã gây tiếng vang lớn trong công luận khi đạt được thoả thuận tiếp quản một tổ hợp thuộc sở hữu của người Anh đang trên bờ vực phá sản có tên Hutchison Whampoa.
Tận dụng những nền tảng có sẵn, ông nhanh chóng mở rộng kinh doanh sang cảng biển, bán lẻ, rồi viễn thông, năng lượng và nhiều hơn nữa. Giờ đây, Hutchison Whampoa là một trong những nguồn quan trọng đóng góp vào số tài sản kếch xù của ông.
Năm 1991, ai cũng tỏ ra hoài nghi khi ông mua lại công ty dầu mỏ HuNsky Oil của Canada để rồi hàng năm trời sau đó lợi nhuận thu về đều rất nghèo nàn. Nhưng đến nay công ty này đang là một trong những viên ngọc quý, đóng góp cho ông đến 10 tỉ USD giá trị cổ phần.
Năm 1999, ông bán mạng lưới điện thoại Orange ở Anh cho công ty Mannesmann của Đức để thu về 14,6 tỉ USD. Cùng năm đó, ngành công nghệ lao đao khiến giá trị của những công ty điện thoại như Orange tụt xuống nhanh chóng. Từ đó, nhiều người nhận định ông không chỉ có con mắt tinh tường nhìn ra mọi cơ hội mà còn biết rõ lúc nào cần mua, lúc nào cần bán.
Sự dũng cảm còn thể hiện ở việc ông đi tiên phong đầu tư về đại lục trước cả khi Hồng Kông được trả về với Trung Quốc. Công ty Hutchison Whampoa của ông đã tham gia vào lĩnh vực Internet, nhà ở cho người thu nhập thấp và các dự án thương mại trên khắp đất nước Trung Quốc. Vì thế, không có gì ngạc nhiên khi ông luôn được Chủ tịch Giang Trạch Dân trân trọng lắng nghe.
Còn Cheung Kong từ công ty nhựa ngày nào giờ đã trở thành một tập đoàn đa ngành khổng lồ, có mặt ở 54 nước, thuê 220.000 nhân công trên toàn thế giới, với giá trị trên thị trường là 766 tỉ đô la Hồng Kông (khoảng 100 tỉ USD) năm 2005. Hiện con trai cả Victor đang giúp ông điều hành việc kinh doanh, còn con trai thứ Richard thì đã tách ra kinh doanh riêng từ đầu thập niên 1990.
Giản dị và nhân ái
Năm 2001, ông được tạp chí Asiaweek bầu chọn danh hiệu "Người đàn ông quyền lực nhất châu Á", nhưng con người quyền lực này chỉ là một ông già hiền hậu và giản dị với đôi kính gọng sừng. Ông chỉ đi những đôi giày đen đơn giản và đeo một chiếc đồng hồ Seiko rẻ tiền.
Tỉ phú Li cũng là một người thích làm từ thiện. Tính đến nay ông đã đóng góp khoảng 1 tỉ USD cho mục đích nhân đạo thông qua Tổ chức Li Ka-Shing và một số tổ chức khác.
Mới đây ông vừa công bố kế hoạch hiến tặng 1/3 tài sản cho các hoạt động từ thiện mà ông gọi là "đứa con thứ 3" của mình, đưa ông trở thành nhà từ thiện có lẽ là lớn nhất ở châu Á, làm gương cho rất nhiều thương nhân giàu có khác trong khu vực.
Những người đã từng làm ăn với ông đều nhận định ông là người đã nói là giữ lời và kinh doanh có đạo đức. Ngay khi sự nghiệp mới bước đầu vững vàng, ông đã bắt đầu giúp đỡ những nhà đầu tư nhỏ ở Hồng Kông. Và họ rất yêu quý ông, không phải chỉ vì chuyện tiền bạc mà còn vì họ thấy ông cũng giống họ - một người nhỏ bé đã đánh bại những ông lớn ngay trong trò chơi của họ.
Không chỉ cộng đồng người Hoa tự hào về ông, mà cả châu Á đều coi ông là một anh hùng, là thương nhân thành công nhất trong thế hệ của mình. Tạp chí Time danh tiếng của Mỹ đã bình chọn ông là một trong những anh hùng của thế giới trong 60 năm sau Thế chiến thứ II. Còn hồi đầu năm nay, tạp chí World Business

( Theo Lãnh đạo)
-->Đọc thêm...
Đọc Thêm | nhận xét

Triết lý để thành công của CEO Apple



Steve Jobs từng được Tạp chí Time của Mỹ bầu chọn là một trong tám nhân vật thuộc lĩnh vực công nghệ thông tin trong danh sách 100 nhân vật có ảnh hưởng nhất đối với thế giới năm 2004.
Ông đã biến Apple trở thành một gã khổng lồ trong lĩnh vực nhạc số.
Dưới đây là một số quan điểm sống và làm việc đã đưa Steve Jobs đến thành công:
* Sự cải cách là điều phân biệt giữa một nhà lãnh đạo và một nhân viên.

* Hãy làm nên những tiêu chuẩn về chất lượng. Một số người không quen với môi trường luôn trông đợi sự xuất sắc.

* Cách duy nhất để làm một công việc lớn là yêu thích những điều bạn làm. Nếu bạn chưa thấy điều đó, hãy tiếp tục tìm kiếm. Với tất cả trái tim, bạn sẽ biết khi nào bạn tìm thấy nó.
* Bạn biết, bạn không nuôi trồng được các loại thức ăn mà chúng ta ăn. Chúng ta mặc quần áo do người khác làm ra. Chúng ta nói thứ ngôn ngữ mà người khác phát triển. Chúng ta sử dụng toán học mà những người khác tạo ra. Ý tôi là, chúng ta đang thừa hưởng mọi thứ. Đó là một cảm giác ngây ngất, rất dễ thông đồng với việc ngăn chúng ta hoà nhập vào biển kinh nghiệm và kiến thức của con người.
* Có một cụm từ trong đạo Phật, đó là "tư duy người khởi đầu". Sẽ thật tuyệt vời nếu có tư duy của người khởi đầu.
* Chúng ta nghĩ bạn xem ti vi để tắt bộ não đi, và bạn làm việc với máy tính khi bạn muốn bật bộ não lên.
* Chúng ta ở đây để đặt một vết lõm vào vũ trụ.
* Thời gian của bạn có hạn, vì thế đừng lãng phí thời gian để sống cuộc đời của người khác. Đừng bị bẫy bởi những giáo điều - sống với kết quả của suy nghĩ của người khác. Đừng để những lời ồn ào trong quan điểm của những người khác nhấn chìm tiếng nói bên trong của bạn. Và quan trọng nhất, can đảm để đi theo trái tim và trực giác. Chúng biết điều gì bạn thực sự muốn trở thành. Những thứ khác chỉ là thứ hai.
( Theo Lãnh đạo)
-->Đọc thêm...
Đọc Thêm | nhận xét

Chàng triệu phú nhờ rác


Khi thị trưởng New York Michael Bloomberg quyết định ngừng chương trình gom đồ phế thải cho tái sử dụng của thành phố, Fitzgerald đang là sinh viên ngành luật Đại học Fordham, liền nghĩ, tại sao không kinh doanh mặt hàng này.
Về phương diện tiết kiệm, Bloomberg đã làm đúng vì hằng năm thành phố phải trả một khoản lớn cho các công ty chuyên gom và đưa đi tái chế đồ nhựa và thủy tinh. Thế nhưng, người dân không mấy quan tâm đến việc này và xe gom rác tái chế của các công ty thường chỉ thu được 1/4 lượng đồ có thể tái sử dụng trong thành phố. Người dân đơn giản bỏ đồ tái chế vào thùng rác và cho rằng, công việc gom rác, phân loại là của chính phủ và các tổ chức phi lợi nhuận.  
Năm 2003, với sự giúp sức của cậu bạn Ron Gonen và 100.000 USD đi vay, Fitzgerald thành lập RecycleBank. Hoạt động chính của công ty là tăng tỷ lệ tái sử dụng đồ nhựa và thủy tinh và giảm chi phí chôn lấp. RecycleBank nhận từ chính quyền thành phố khoản phí nhỏ hơn khoản trước đây thành phố phải bỏ ra để thu dọn phế thải và đảm bảo các gia đình sẽ tích cực phân loại và đưa đồ phế thải vào tái sử dụng.
Nguyên tắc hoạt động của RecycleBank rất đơn giản: các hộ gia đình gom đồ có thể tái sử dụng để chuyển cho các xe gom rác của RecycleBank, càng gom được nhiều phần thưởng càng lớn. Phần thưởng của các gia đình được quy đổi ra các khoản mua hàng giảm giá tại các cửa hàng tiện ích, nhà hàng, hiệu thuốc, cửa hàng rau quả và cửa hàng ăn nhanh trong khu vực.  
Với những gia đình không muốn nhận phần thưởng, RecycleBank liên hệ để họ chuyển số tiền quy đổi từ hàng hóa mua giảm giá cho các tổ chức xã hội.  
Khi các thùng đồ tái chế của các gia đình được chuyển lên xe gom rác của RecycleBank, chip điện tử trên mỗi xe cân và quét các thùng này, đồng thời truyền khối lượng rác tái chế của mỗi hộ vào kho dữ liệu của RecycleBank. Các gia đình có thể truy cập vào mạng của công ty bằng tài khoản riêng để xem phần thưởng cho lượng rác tái chế của gia đình mình là bao nhiêu. Hệ thống dữ liệu của RecycleBank còn quy đổi lượng đồ phế thải các gia đình đã gom được tương đương với số cây xanh và lượng dầu họ đã tiết kiệm được cho môi trường.  
Fitzgerald không công bố doanh thu của công ty nhưng với mức phí 24-30 USD trên một hộ gia đình thu từ chính quyền thành phố, doanh thu của RecycleBank không dưới 7 triệu USD mỗi năm.
(Theo Vnexpress)
-->Đọc thêm...
Đọc Thêm | nhận xét

Thời cơ đến phải nắm bắt thật nhanh!


Điều tôi đang quan tâm nhất, mà cũng “hot” nhất trên thị trường hiện nay là thương hiệu và nhượng quyền thương mại (franchise)” Hành trình tự xây dựng thương hiệu cho Foci từ khi ra đời (năm 1999) đến nay, ông rút ra được điều gì?
Thời cơ đến phải nắm bắt thật nhanh!
Khi mới bắt đầu, dù tiềm lực, nhân lực đều không mạnh, nhưng tôi đã nghĩ rằng “phải xây dựng thương hiệu” thì mới tạo được sự “nổi bật” giữa đám đông của thị trường thời trang Việt Nam lúc đó đang phát triển nhiều cửa hàng, nhiều nhãn hiệu. Tôi cho rằng Foci đã nghĩ đúng, và đã làm đúng. Đến nay, tôi quan niệm dù làm việc gì nhỏ hay lớn cũng phải cụ thể, rõ ràng. Doanh nghiệp Việt Nam xây dựng thương hiệu có thể ví như con nhà nghèo. Nên phải chi tiền cho đúng để tiết kiệm chi phí và đạt hiệu quả cao.
Chiến lược thương hiệu của Foci tương lai sẽ như thế nào?
Foci sẽ vẫn và mãi là “năng động”, nhưng trong đó sẽ bao hàm nhiều hình ảnh hơn. Không chỉ là nhãn hàng thời trang dành cho giới trẻ, mà công ty đang chuyển tải đến khách hàng phong cách trẻ trung cho mọi giới, sự linh hoạt, nét đáng yêu, dáng vẻ thể thao mạnh mẽ… Tôi tự tin rằng sau 1 năm nữa, Foci sẽ thể hiện diện mạo mới với nhiều thay đổi tốt đẹp và quan trọng hơn là sẽ đi vào phát triển ổn định, bền vững. Trong tháng 9.2007, công ty sẽ tung ra thương hiệu mới và những nhãn hiệu mới mà tôi độc quyền phân phối - nhằm học các kinh nghiệm kinh doanh hàng hiệu của thế giới.
Điều gì khiến ông rất tự tin vào tương lai như vậy?
Thương hiệu thời trang thành công cần thể hiện ở sản phẩm, có hệ thống phân phối mạnh, có đội ngũ thiết kế giàu năng lực sáng tạo và chiến dịch truyền thông tiếp thị tốt. Đội ngũ thiết kế của Foci có hơn 20 người, thể hiện được phong cách riêng cho Foci trong từng sản phẩm. Hệ thống phân phối Foci đã có 50 cửa hàng nhờ phát triển theo hình thức nhượng quyền thương mại. Tôi cũng đã ký kết các hợp đồng hợp tác quảng cáo thương hiệu bằng những bộ phim thời trang dành riêng cho giới trẻ…
Khi tiên phong phát triển hệ thống phân phối franchise, liệu ông tránh được những yếu điểm thường gặp như mở quá tràn lan làm ảnh hưởng đến doanh thu của người mua quyền thương mại…
Điều quan trọng nhất là phải xây dựng được mô hình có tính hệ thống từ đặc điểm nhận dạng cho đến các quy chuẩn về quản lý, nguyên tắc kinh doanh. Đến nay, tôi có thể đảm bảo một cửa hàng franchise với vốn đầu tư khoảng 30.000 - 40.000 USD có thể hoà vốn trong vòng 16 - 20 tháng. Franchise đang phát triển “nóng” tại các nước châu Á và tiềm năng Việt Nam cũng vậy. Thời cơ đang đến. Do vậy Foci phải nắm bắt bằng cách học, học thật nhanh.
Với chiến lược phát triển như thế, Foci có khả năng trở thành thương hiệu mạnh của Việt Nam và khu vực trong thời gian rất ngắn, ông có sợ bị “mất thương hiệu”?
Có lẽ tôi lo xa, nên đã tiến hành đăng ký bảo hộ thương hiệu tại Mỹ, châu Âu và một số nước khác trong khu vực. Vì tôi đã ước mơ sẽ có ngày Foci trở thành thương hiệu mạnh, vươn ra khỏi biên giới Việt Nam. Đồng thời, tôi cũng tiến hành “bảo vệ” thương hiệu Foci bằng cách đăng ký sở hữu cho hơn 20 cái tên có thể mang lại ảnh hưởng đến Foci, chẳng hạn như Focy, Focci, Foxi…

-->Đọc thêm...
Đọc Thêm | nhận xét

Bốc xếp cũng là một cánh cửa vào đời


Mười tám tuổi lên thành phố làm bốc xếp. Chuyện khởi nghiệp của anh là lạ…
Nhiều vất vả. Từ một công nhân bốc xếp rồi lên tổ trưởng, đội trưởng, thủ kho, quản đốc phân xưởng rồi lên phó giám đốc kỹ thuật. Có thể nói đó chính là một trường học rộng lớn của tôi về ngành giấy.
Thế tại sao anh lại từ bỏ nó để ra đi?
Tôi gắn bó với doanh nghiệp nhà nước suốt mười tám năm. Nhiều người cũng đặt câu hỏi với tôi như vậy, và bản thân tôi cũng hết sức đắn đo, cân nhắc. Nhưng không có cách lựa chọn nào khác trước một xu thế đổi mới và hội nhập, kinh tế quốc doanh đã hết vai trò, lại bị ràng buộc nhiều cái vô lý từ cơ chế chính sách. Nhưng nói chung là tôi muốn tự do quyết định và tự chịu trách nhiệm về sự quyết định của mình.
Nhưng người của Nhà nước ra làm tư nhân, anh có sợ bị người đời nghi kỵ...?
Anh em trong cơ quan cũ đều hiểu tôi, thương tôi. Mình sống trong sạch thì chẳng có gì phải suy nghĩ lung tung, sống thật với lương tâm thì chẳng có gì phải dòm sau ngó trước.
Nhưng anh lấy gì làm vốn để khởi nghiệp?
Đó mới là vấn đề quan trọng. Tôi yêu nghề giấy như yêu chính bản thân mình, yêu đến mức không thể nghĩ đến một nghề nào khác. Tôi mang những ý tưởng về một nhà máy giấy ra bàn với vợ tôi. May mắn thay, vợ tôi đã nghỉ việc công ty nhà nước từ năm 1993 để đi làm nhà phân phối cho hãng Unilever, góp nhặt được ít vốn và mua được vài lô đất. Nhưng tính đi tính lại, bán hết cũng chỉ được hơn bảy trăm triệu đồng, chỉ là chuyện gió vào nhà trống. Tôi lang thang đi tìm bạn bè để mời hợp tác. Cũng may là tôi gặp anh Phương, một người từng sản xuất và kinh doanh giấy thời bao cấp, từng làm ăn nhiều nghề nhưng bị phá sản, đang sống bấp bênh. Khi nghe tôi trình bày dự án nhà máy giấy, anh Phương gật đầu ngay mà không một chút đắn đo. Thế là một người bán đất, một kẻ bán nhà để thành lập Công ty giấy Hưng Thịnh.
Và anh đã thành công ngay từ đầu?
Không hẳn là như vậy. Để có một dây chuyền sản xuất giấy, nếu nhập toàn bộ thiết bị phải tốn trên ba tỉ đồng, hai anh em chúng tôi góp lại chỉ hơn một tỉ đồng, nên chỉ nhập hai mươi phần trăm, tám mươi phần trăm còn lại chúng tôi tự chế, tiết kiệm gần hai tỉ đồng. Nhưng khi nhà máy khởi động thì chúng tôi cũng không còn vốn để mua nguyên liệu, ngân hàng thì không cho vay vì chúng tôi không còn gì để thế chấp sau khi bán đất bán nhà. Cuối cùng tôi với anh Phương phải tìm thêm một đối tác thứ ba.
Nghĩa là bây giờ, sau 5 năm khởi nghiệp, Hưng Thịnh đã có đủ điều kiện để anh thực hiện khát vọng của mình?
Nói đủ thì chắc chắn không bao giờ đủ, mà khát vọng thì cứ hết khát vọng này đến khát vọng khác, làm sao mà có điều kiện để đi đến cái tận cùng. Nhưng chúng tôi cứ lấy ngắn nuôi dài, làm đến đâu đầu tư đến đó. Hiện nay chúng tôi đang đầu tư một nhà máy ở Khu công nghiệp Tân Uyên với tổng số vốn trên 50 tỉ đồng, công suất 20 tấn/ngày, tháng 10 này sẽ cho ra sản phẩm giấy cao cấp đầu tiên.
Sống thật với chính mình là khoẻ nhất
Tôi là người làm kỹ thuật, say mê kỹ thuật nên chỉ nghĩ đến cái gì cụ thể nhất, gần gũi nhất, ít khi suy nghĩ mông lung. Nhưng cuộc sống đã dạy tôi một điều: sống thật với chính mình là khoẻ nhất, thanh thản nhất, không phải lo đối phó với ai. Hồi mới vào nghề giấy, có một lần trời mưa to, tôi ngồi trong hành lang nhìn ra sân thấy những đống giấy vụn bị nước mưa dập vùi, tơi tả ra thành bột, chúng bị trôi dồn về một khoảng sân trũng. Sau khi nắng lên, tự thân chúng kết lại thành giấy, trở về gần như trạng thái ban đầu. Tôi tìm hiểu và phát hiện ra rằng, đó chính là một nguyên lý trong công nghệ làm giấy. Nhưng, đó cũng là một nguyên lý trong cuộc sống: cái gì còn thì còn, dù có bị vùi dập đến đâu nó cũng còn, cái gì mất thì mất, dù ta cố giữ cũng không còn.

( Theo SGTT)
-->Đọc thêm...
Đọc Thêm | nhận xét

Nghề cằn nhằn... ra tiền


 
Người phụ nữ ấy chính là Maria Cilley, biệt danh FlyLady. Cách kiếm tiền thật đơn giản của bà là sáng sáng, sau khi rời khỏi giường, bà bắt đầu gửi email để... cằn nhằn khách hàng.
Lá thư điện tử đầu tiên được gửi tới 400.000 khách hàng vào lúc 7h sáng, “nẹt” họ phải thức dậy và chuẩn bị quần áo. Tiếp đó bà gửi hơn 10 email khác cằn nhằn với họ về việc phải lau chùi dọn dẹp các bồn rửa bát hoặc chuẩn bị bữa tối… sao cho thật chu tất.
Tất nhiên bà cũng kèm theo đó những lời khuyên về dọn dẹp nhà cửa, thu xếp công việc như thế nào cho hợp lý. Bức thư cuối cùng trong ngày là lúc 10h đêm, Cilley viết “Nào hãy đi ngủ!”.
Ngoài ra, bà sáng tác một hoặc hai bài viết về các chủ đề khác nhau, như những mặt xấu của chủ nghĩa cầu toàn hay sự quan trọng của việc biết yêu quý bản thân. Công việc tưởng chừng như thật hài hước, thế mà doanh thu năm 2006 của Cilley lên đến 4 triệu USD.
Cilley nhận được hằng ngày 5.000 email cảm ơn của khách hàng. Bà phải thuê tới 6 người để đọc và hồi âm. “Bà chính là người mẹ, yêu thương, quan tâm, thấu hiểu và luôn sẵn sàng giang tay ra ôm lấy tôi cũng như có thể “nạt” tôi lúc cần”, đó là lời tâm sự của một khách hàng.
Khách hàng của bà thường xuyên vào trang flylady.net và mua hàng nghìn sản phẩm mang thương hiệu FlyLady như đồng hồ treo bếp, túi để bằng lái xe, nút chặn nước bồn rửa bát, chai nước, ghim áo...Và Cilley trở thành một nữ doanh nhân có số lượng lớn khách hàng đồng thời là người hâm mộ.
Cilley từng nói rằng, bà không có ý định trở thành một người có ảnh hưởng đến mức ấy. “Cơn lũ FlyLady” bắt đầu sau khi bà lập gia đình năm 1996 và thấy rằng cả hai đều chẳng ai biết cách làm thế nào để giữ cho căn nhà gọn gàng ngăn nắp cả.
Khi đống lộn xộn ấy trở nên không thể kiểm soát nổi, bà tìm hướng giải quyết cho mình. Cilley bắt đầu xây dựng một nền tảng cơ bản những kiến thức đầy đủ cho một người phụ nữ uyên bác.
Bà lên các chương trình hợp lý cho những việc tề gia nội trợ. Chỉ một thời gian sau bà đã cảm thấy hoàn toàn tự tin với những công việc đó, thậm chí còn cảm nhận được niềm vui bất tận với một cuộc sống hoàn toàn mới. Bà bắt đầu tự mình tư vấn cho những thành viên khác, và tới năm 1999, FlyLady đã chính thức ra mắt chỉ với 10 thành viên.
“Chúng tôi không hề có ý định làm kinh doanh, chúng tôi lập ra để giúp đỡ mọi người. Nhưng công việc phát triển rất tốt vì đánh trúng nhu cầu”, bà nói. Các sản phẩm của FlyLady tuy nhỏ nhưng rất hữu dụng và đem lại một nguồn thu rất lớn. Với doanh thu ngày một lớn, FlyLady đang tìm kiếm cơ hội để mở rộng lĩnh vực của mình.
(Theo VnExpress)
-->Đọc thêm...
Đọc Thêm | nhận xét

TỪ ĐIỂN

 

 

Thống Kê Blog

CĐQTKD5A - ĐH TÂY ĐÔ

ĐỌC BÁO TRỰC TUYẾN




●THAH NIÊN

●PHỤ NỮ

●THỂ THAO

●CA.TPHCM

●BÓNG ĐÁ

●TUỔI TRẺ

●LAO ĐỘNG

●VIỆT

● VNEXPRESS

● BÁO MỚI

● LAO ĐỘNG

● DÂN TRÍ

● PHÁP LUẬT

● MỰC TÍM

● VN.NET

● Cám ơn các
bạn đã ghé
tham quan, chúc
các bạn và gia
đình luôn vui
vẻ, hạnh phúc
và đạt nhiều
thành công trong
cuộc sống

VÕ VĂN TÙNG
 
Support : Creating Website | Johny Template | Maskolis | Johny Portal | Johny Magazine | Johny News | Johny Demosite
Copyright © [2010-2013]. Võ Văn Tùng - Trường Đại Học Tây Đô.
Bản Quyền Thuộc Về CĐQTKD5A
Khi Đăng lại bài từ trang này vui lòng ghi rõ nguồn CĐQTKD5A.TK